Đà Lạt
bây giờ anh mới hiểu
những con đường
vặn mình
khúc khuỷu
để thông bên đường
tăm tắp nến
mây xuyên
Anh không biết
sao cà phê lại đen
mới vỡ lẽ – bông cà phê rất trắng
chỉ không hiểu
trưa vàng
em nhốt nắng
sao để phập phồng
trong ngực áo len xanh ?
Em giấu đâu rồi
màu lửa phượng của anh ?
lửa của tình đầu
ngun ngún đỏ
màu phượng bây giờ
cứ rưng rức nhớ
tím đầy tay em
Vẹt lá sân trường
kiếm lại chút thân quen
anh chợt hiểu
vì sao phượng tím
mưa Đà Lạt
lay phay
chiều bịn rịn
gặp sắc phượng hồng
đậu kín má em tôi.
*Đà Lạt – 4.2007
Xem thêm:
- Em có về thăm Đà Lạt nữa không em?
- GỬI ĐÀ LẠT NGÀY VỀ
- Giọt Đàn Tương Tư
- TÔI CHỢT HIỂU
- Thoáng thu Đà Lạt
- Trên đỉnh Langbiang